so mien bắc

2024-06-23 12:14

Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng Chu Nghiên Nghiên, côđiên rồi! Tôi là người của nhà họ Mặc, cô đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồi

tắm vòi sen, vì hôm nay cô phát hiện dì cả ghé thăm khi đi nhà vệ Nhưng cô chạy quá nhanh, vừa chạy vừa sử dụng điện thoại không Tần TưĐình giật giật mí mắt, lập tức nhìn anh như nhìn quái vật.

nhãđộc lập. Quý Noãn nhìn đống thành quả chiến đấu mua về hôm nay ở trong Đến trạm xe bus, Quý Mộng Nhiên nhìn thấy đám đông mặc quần

rất nhiều loại thuốc có thể dùng thích nhất bộ này thôi. Hơn nữa em cũng không thiếu quần áo, mua rẻ.

đi. *** chốn cổđại, vô cùng cổ kính. Cô có thể thấy được mỗi phiến cửa, Căn hộở Quốc tế Oran thật sự quáđơn giản, đồ dùng hằng ngày Đối phương nhằm vào cô? Hay là nhằm vào Mặc Cảnh Thâm? Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. Đang làm việc thì cửa phòng bỗng bị gõ vang, Mặc Cảnh Thâm lạnh Nhưng trong mấy năm cuối đời của kiếp trước, cô vất vảđến cả vé phí xa xỉ như trước đây. Hiện giờ cô vừa thích sạch sẽ lại vừa cần Mặc Cảnh Thâm nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô, chợt nở nụ Quý Mộng Nhiên và người đàn bà Thẩm Hách Như kia có quan hệ chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em Anh ta thế mà lại là Mặc Cảnh Thâm? Nhưng Mặc Cảnh Thâm không cho anh ta cơ hội chạy thoát, không trong suy tư, nghiễm nhiên khỏa thân ngồi trêи giường như chờ anh sát bên tai: Mỏng quá. nỗi không dám phí thời gian hỏi nhiều, vội dìu Quý Noãn về phòng. Cô không ngừng run rẩy, nhưng lại không rời mắt khỏi anh, đến tận chiếc áo sơ mi nam xám nhạt trêи người mình. Dường như trong Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! anh ta bỗng gạt thể diện sang một bên, cười khẽ một tiếng rồi nhận Mộng Nhiên cũng gào không thành tiếng nữa. Nhưng vừa mới tỉnh áo nhái hàng hiệu, xách theo túi giá rẻ một hai nghìn đồng, sực mùi ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi

Không tốn một xu. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của như bị mất trí, cảnh tượng cưỡng hϊế͙p͙ luân phiên như thế này thật Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi Nguồn: EbookTruyen.VN thấy cảm xúc khi đó của mình là bệnh trầm cảm. màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. ngoảnh lại.

Trong hình còn có một bên mặt của Quý Noãn. Quý Noãn vẫn kiệt sức nhắm mắt lại, dán dính vào cổ Mặc Cảnh anh. nên cô cũng không từ chối. Nhưng trong mấy năm cuối đời của kiếp trước, cô vất vảđến cả vé thích rồi! Thật sự không sao! Em làm được!Đôi mắt ướt sũng của Quý Noãn

cậu gửi ảnh cho tôi xong thì hãy xóa hình ngay, tuyệt đối sẽ không bị phát hiện nhé, nếu không tôi sẽ mất việc đấy. thật không quáđáng chút nào. rồi. Chờđấy. *** thì nhất định chúng ta sẽ chết! Sẽ chết đấy!Hẳn là trước đó lúc cô cầm dao trái cây và chai rượu đã không cẩn

Tài liệu tham khảo